Kết quả tìm kiếm cho "nuôi lươn không bùn"
Kết quả 1 - 12 trong khoảng 187
Mô hình xây dựng những khu nhà đại đoàn kết trên quỹ đất của An Giang xuất phát từ tư duy dám nghĩ, dám làm và tầm nhìn xa, trước cả chủ trương xóa nhà tạm, nhà dột nát của Trung ương.
Với sự quan tâm, chỉ đạo sâu sát của lãnh đạo Đảng, Nhà nước, sự hỗ trợ tích cực, thiết thực của các bộ, ngành, đoàn thể Trung ương, các tỉnh Đắk Lắk, Gia Lai, Khánh Hòa đã và đang tích cực triển khai nhiều biện pháp khẩn trương, cấp bách nhằm khắc phục hậu quả, khôi phục cơ sở hạ tầng sớm ổn định đời sống nhân dân sau lũ.
Tô bún cá lóc đồng ở U Minh Thượng đơn giản chỉ với bắp chuối xắt, thịt cá lóc đồng và vài con tôm bản địa, vậy mà thơm ngon, ngọt ngào đến lạ.
Nhờ chăn nuôi, nhiều hộ nông dân Khmer trên địa bàn xã Định Hòa phát triển kinh tế, vươn lên làm giàu, ổn định cuộc sống.
Với phương châm “ba cùng” (cùng dân nghĩ, cùng dân làm, cùng dân hưởng), nhiều bí thư chi bộ đã góp phần gắn kết lòng dân, giữ vững niềm tin của người dân vào sự lãnh đạo của Đảng.
Mỗi mùa nước nổi, những đàn vịt lại trắng đồng, nối đuôi nhau giữa mênh mông sông nước của tỉnh An Giang. Theo sau là bóng người chăn vịt nhỏ nhoi giữa biển nước, kiên nhẫn mưu sinh với nghề đã thành nếp sống của bao thế hệ.
Búng Bình Thiên - hồ nước trời nằm trên địa phận 2 xã Khánh Bình và Nhơn Hội là một trong những vùng nước ngọt lớn nhất miền Tây Nam Bộ. Mặt hồ xanh biếc quanh năm soi bóng làng Chăm, làng Kinh bình yên bên bờ. Ở nơi con nước và con người cùng thở, những ngư dân, cán bộ và nghệ nhân vẫn lặng lẽ gìn giữ hồ nước trời như giữ một phần linh hồn vùng biên giới.
Từ đôi tay tảo tần của người phụ nữ bán bún riêu nuôi con vào đại học đến bản lĩnh kiên cường của nữ giám đốc hợp tác xã vận động nông dân sản xuất xanh, câu chuyện của những người phụ nữ xã An Biên (tỉnh An Giang) là minh chứng sống động cho tinh thần “phụ nữ giỏi việc nước, đảm việc nhà” giữa đời thường.
Từ ngày hệ thống cống Cái Lớn - Cái Bé và tuyến giao thông đê bao nối từ Quốc lộ 61 đến Quốc lộ 63 của tỉnh An Giang hoàn thành, một phần của xã An Biên từng chỉ có vườn tạp bỏ hoang, dừa nước mọc thành biền dài của xã An Biên như khoác lên chiếc áo mới. Người dân không chỉ thuận lợi sản xuất, nuôi trồng thủy sản, mà còn mở quán xá, buôn bán, tạo sinh kế ổn định.
“Học Bác để cống hiến nhiều hơn và nhân lên những điều tốt đẹp”, đó là những lời bộc bạch từ tận đáy lòng của nhiều người dân chân chất miền Tây bình dị mà cao quý ở An Giang. Những tấm lòng vì nước, vì dân, trọng nghĩa tình…, góp phần lan tỏa những thông điệp về lòng nhân ái, tình yêu thương đến với cộng đồng.
Giữa cánh đồng lúa vàng trĩu hạt ở ấp Đá Nổi A, xã Tân Hiệp (tỉnh An Giang), căn nhà khang trang của ông Nguyễn Sơn Tùng (53 tuổi) nổi bật giữa khung cảnh thanh bình. Bao quanh ngôi nhà là những ao cá tra bột xanh thẳm, những vèo ếch rộn tiếng kêu ộp ộp, mang về cho gia đình ông nguồn thu cả tỷ đồng mỗi năm.
Trong cái tĩnh lặng đêm khuya, khi mọi người đã yên giấc, một chiếc vỏ lãi nhỏ vẫn rẽ qua những con rạch ngoằn ngoèo. Người điều khiển là anh Trần Văn Hận (45 tuổi), ngụ ấp Xẻo Lá A, xã Tân Thạnh, với hơn 20 năm làm nghề bắt ba khía.